Con thương cha cả đời làm nô lệ cho rượu
Rượu cũng như cha. Nếu uống đủ độ, rượu đem đến niềm vui, nụ cười, nếu uống quá độ rượu sẽ đem đến sự đau khổ, nước mắt, thậm chí cả máu và cái chết.
Con viết cho cha những dòng này khi cha đã ra đi được 5 năm. Ngần ấy năm đã đủ cho con nguôi ngoai những đau buồn và vô cùng thương nhớ cha. Tuổi thơ của con vắng tiếng cười và sự hồn nhiên, vô tư, chỉ có nước mắt và nỗi uất hận. Con xin lỗi vì đã không đủ bao dung để tha thứ cho cha sớm hơn.
Con nhớ không quên những trận đòn roi, những tiếng chửi rủa của cha. Trên đường đi học về, bụng đói cồn cào, con chỉ nghĩ đến mâm cơm nghi ngút khói, hai đứa em giành nhau chiếc bát đẹp, cha thì chăm chú bóc tỏi (thói quen của cha là ăn tỏi khô vào mỗi bữa cơm), còn mẹ đang ngồi bên bậu cửa nhìn ra ngõ ngóng con về. Con cố gắng đạp xe thật nhanh, lòng vui mừng khấp khởi. Vừa về đến ngõ, con đã nghe loảng xoảng tiếng vỡ của bát đĩa và “Choang!”, chiếc mâm nhôm bay vèo trước mặt con, may mà con tránh kịp. Tiếp đó là tiếng khóc thét của hai đứa em và tiếng nức nở của mẹ.
Còn cha, mặt đỏ tía tai, hằm hằm đi ra đi vào, miệng chửi rủa mẹ không ngớt. Rồi cha lao vào đánh mẹ. Con chạy vào can thì cha đánh cả con. Một chiếc răng cửa của con đã vỡ sau cú tát như trời giáng của cha, mồm con đầy máu. Mẹ xót con lao vào bếp lấy con dao, chặt vào tay cha. Máu bắn tung tóe. Cha càng say máu, giằng lấy con dao. May mà hàng xóm sang ngăn kịp thời, nếu không sẽ không biết chuyện gì xảy ra. Chuyện xô xát trong gia đình mình không xa lạ gì với hàng xóm, cha nhỉ? Họ đã chán ngấy cảnh cứ dăm bữa nửa tháng nhà mình lại có một vụ.
Ảnh minh họa.
Hồi đó con mới mười sáu tuổi, ở cái tuổi đẹp nhất mà đã phải chịu bao cảnh đắng cay. Cũng với tuổi ấy sao các bạn lớp con sung sướng đến vậy?
Con đã đi lang thang khắp nơi như một người mất trí. Mấy lần con suýt bị ôtô đâm. Con nghĩ sao mình không bị tai nạn chết luôn đi. Cuộc sống chẳng gì có ý nghĩa đối với con cả. Nhà mình đã nghèo về vật chất lại nghèo cả tinh thần. Nhưng con không dám tự tử vì thương mẹ và 2 đứa em thơ. Là chị cả con không được yếu đuối.
Cha đã đi tìm con và hứa sẽ không tái phạm. Lúc này nhìn cha hiền lành đến tội nghiệp. Con thấy thương cha quá! Nhưng vì đã chứng kiến nhiều lần như vậy nên con không bao giờ tin những lời hứa của cha.
Trong con người cha có 2 nhân cách cùng tồn tại: hiền lành và độc ác. Những lúc không say, cha luôn là người cha mẫu mực, yêu thương vợ con và chăm chút cho gia đình. Còn những lúc say, cha như quỷ dữ. Nhiều lần trong lúc say, cha đã đốt sách của chị em con và doạ sẽ lên trường nói thầy giáo không cho học nữa. Cha biết con đã đau khổ như thế nào không???
Khi say rượu, cha chỉ biết chửi bới và đập phá. Nhìn cái gì cha cũng thấy vướng mắt, ai nói gì cha cũng cho là sai. Cha luôn kiếm cớ để sinh chuyện. Cha có biết, trong mỗi cơn say của cha, mẹ con con chỉ biết câm lặng, thu lu ngồi một góc và nghe chửi; không dám nói, không dám đi đâu vì nói hay bỏ đi đều bị đánh. Con không thể hiểu nổi, khi tỉnh rượu, cha lại quên hết những gì đã xảy ra. Cha lại trở về với con người hiền lành, chăm chỉ.
Con căm thù rượu. Chính rượu đã làm cho cha trở thành con người đa nhân cách. Rượu đã cướp đi con người cha, cướp đi tuổi thơ của ba chị em con, cướp đi nụ cười của mẹ, cướp đi hạnh phúc của gia đình mình… Con không nghĩ rằng rượu lại có sức mạnh vô biên như vậy. Rươụ cũng như cha. Nếu uống đủ độ, rượu đem đến niềm vui, nụ cười, nếu uống quá độ rượu sẽ đem đến sự đau khổ, nước mắt, thậm chí cả máu và cái chết. Thiên hạ đã có biết bao bài học đau lòng từ rượu…
Con thương mẹ lắm cha ạ! Cả cuộc đời mẹ vất vả, bươn chải kiếm tiền nuôi gia đình, buôn từ mớ rau, mở hàng nước, đi bán kem dạo,… Không có cái gì khổ ải là mẹ chưa trải qua. Tiền mẹ kiếm được phải chi tiêu tằn tiện mới đủ sinh hoạt cho gia đình. Cả cuộc đời mẹ đã chịu nhiều thiệt thòi, cay đắng. Mẹ đã hy sinh tất cả cho gia đình. Mẹ bỏ qua hết mọi sai lầm của cha. Hơn nữa, mẹ coi ba chị em con là nguồn động viên lớn nhất trong cuộc đời mẹ. Mẹ đã có lần định quyên sinh, nhưng thương chúng con còn non dại nên lại cố sống.
Hàng xóm vẫn khuyên mẹ rằng: “Chị có ba đứa con đẹp như tranh, lại ngoan và học giỏi, đó là tài sản giá trị nhất, là niềm hạnh phúc nhất rồi. Nhiều người mơ ước có ba đứa con như nhà chị mà không được đâu”.
Cả tuổi thơ con và các em con bị tổn thương sâu sắc. Khi con 4 - 5 tuổi, con hay ra bờ ao ngồi thẫn thờ, có cái gì đó trong lòng mà con không gọi được tên. Lớn lên chút nữa, con nhận ra đó là nỗi buồn, là cô đơn, cha ạ! Bạn bè gọi con là “Mắt buồn”. Những tháng ngày đó ám ảnh con suốt cuộc đời. Chị em con luôn động viên nhau học thật giỏi, chỉ có con đường học vấn mới có thể thoát khỏi cha và những cơn say.
Cha có biết không, cái ngày nghe tin cha bị ung thư thực quản – hậu quả của thói quen nghiện rượu – con đã rất dửng dưng. Con cũng không hiểu sao lúc đón nhận tin dữ về cha mình mà tâm trạng con lại như vậy? Phải chăng những nỗi đau và những trận đòn roi đã làm con chai sạn? Rồi cha ra đi rất nhanh. Nhìn cha gầy gò, xơ xác nằm đó con mới bật khóc nức nở. Con khóc vì thương cha, cả cuộc đời đã làm nô lệ cho rượu. Con khóc cho bản thân con và các em – những đứa trẻ không có tuổi thơ và bị ảnh hưởng nặng nề trong quá trình phát triển tính cách. Con khóc cho mẹ – cuộc đời người phụ nữ chịu bao cay đắng vì chồng nát rượu.
Cha ơi, giờ này chắc cha đang phiêu diêu nơi cực lạc. Cầu mong cha siêu thoát nơi tịnh độ. Cha hãy yên lòng vì giờ đây mẹ và các con đã có cuộc sống vui vẻ và hạnh phúc. Cuộc sống khắc nghiệt đã cho con nghị lực để vươn lên, để trân quý hạnh phúc dù chỉ là những điều nhỏ nhoi. Tột cùng của bất hạnh thì sẽ có ngày hạnh phúc nở hoa phải không cha?
*Tiêu đề do tòa soạn đặt
Bài dự thi cuộc thi viết "Cha và con gái"
Tác giả: Trần Hiền
Địa chỉ: Văn Quán – Hà Đông – Hà Nội
Thông tin Cuộc thi viết chủ đề "Cha và con gái"
Yêu cầu
- Bài viết bằng tiếng Việt, dung lượng 1.000 - 1.500 từ được in trên giấy hoặc gửi qua email do Ban tổ chức cung cấp.
- Bài viết được thực hiện dưới dạng thư tâm tình cha dành cho con gái, con gái dành cho cha hoặc dưới dạng tản văn kể về kỷ niệm vui buồn giữa cha - con; nhật ký viết cho cha - con để lột tả về góc ký ức không quên…
- Ưu tiên những bài dự thi có ảnh nhân vật kèm theo
Đối tượng dự thi
- Tất cả công dân Việt Nam trong và ngoài nước đều có thể tham gia dự thi
- Mỗi tác giả được gửi tối đa ba (03) bài dự thi.
- Tác phẩm được chọn đăng báo sẽ được trả nhuận bút theo quy định của tòa soạn Tạp chí Gia đình Việt Nam.
Thời gian nhận bài thi
- Thời gian nhận bài dự thi: Từ ngày 19/04/2023 đến ngày 19/06/2023 tính theo dấu bưu điện.
- Lễ tổng kết và Gala Trao giải diễn ra vào Ngày Gia đình Việt Nam 28/06/2023.
Địa chỉ nhận bài thi
- Bài dự thi online gửi qua email: [email protected].
- Bài dự thi viết tay hoặc đánh máy gửi về Tòa soạn Gia đình Việt Nam (Địa chỉ: Số 2 đường Lê Đức Thọ, quận Cầu Giấy, TP.Hà Nội).
Ngoài bì thư ghi rõ: Bài dự thi "Cha và con gái" kèm thông tin tác giả, địa chỉ, số điện thoại. Ban tổ chức không chịu trách nhiệm nếu hồ sơ tham dự cuộc thi bị thất lạc hoặc hư hỏng do lỗi của bưu điện.
Thông tin liên hệ
Tòa soạn Tạp chí Gia đình Việt Nam: Số 2 đường Lê Đức Thọ, quận Cầu Giấy, TP.Hà Nội.
Điện thoại: 0903.344571 (Nhà báo Đông Hường) hoặc 0973957126 (Đồng chí Bùi Hải Én).
Lưu ý: Tòa soạn chọn bài có nội dung phù hợp, biên tập sơ bộ (không làm thay đổi nội dung) để đăng báo. Bài chọn đăng được nhận nhuận bút theo quy định.
Để biết thông tin chi tiết về cuộc thi mời quý độc giả xem tại đây!