Thứ sáu, 19/09/2025 08:33     |   Tiêu dùng     |   Nhịp sống miền Tây     |   Phụ nữ Sức khoẻ
|
Hà nội 21*C/61%
Thứ sáu, 19/09/2025 08:33

Ánh nắng yêu thương của cha và hành trình vươn tới ước mơ của cô gái khiếm thị

Đằng sau những trang viết thấm đẫm tình cha là một hành trình vượt nghịch cảnh đầy nghị lực của cô gái trẻ khiếm thị, hành trình được soi sáng bởi tình yêu thương âm thầm nhưng bền bỉ của người cha, một cựu chiến binh.

Trong cuộc thi viết “Cha và con gái” lần thứ 3, bài dự thi “Bước đến bầu trời ước mơ bằng ánh nắng yêu thương của cha” của Vũ Thị Hải Anh đã đoạt giải chuyên đề - Giải thưởng khối sinh viên đại học. Bằng giọng văn mộc mạc, giàu cảm xúc, Hải Anh đã đưa người đọc đi từ những gian khó của tuổi thơ, những tháng ngày bệnh tật, cho đến hành trình kiên cường vươn lên và dám mơ ước giữa bóng tối. Chính sự kết hợp giữa tình cha sâu nặng và khát vọng sống mãnh liệt ấy đã giúp bài viết của cô chạm đến trái tim ban giám khảo.

Vũ Thị Hải Anh và cha

Người lính trở về từ chiến trường

Cha của Hải Anh sinh ra trong một gia đình nghèo ở Nam Định, tuổi thơ gắn liền với ruộng đồng lam lũ. Ông sớm phải nghỉ học để phụ giúp cha mẹ và chăm sóc đàn em nhỏ. Năm 18 tuổi, ông khoác lên mình màu áo lính, bước vào quân ngũ trong bối cảnh đất nước còn nhiều gian nan. Tháng 3/1979, chuyến tàu hành quân vào Nam đưa ông xa gia đình, bắt đầu những tháng ngày rèn luyện gian khổ và nhiệm vụ bảo vệ bầu trời Thành phố Hồ Chí Minh.

Hành trình quân ngũ trải dài qua nhiều vùng đất từng chịu ảnh hưởng chất độc da cam, để rồi khi trở về đời thường, sức khỏe của ông không còn nguyên vẹn. Thế nhưng, bản lĩnh và tinh thần của “Bộ đội Cụ Hồ” đã in hằn nơi ông đức tính kiên cường, giản dị, sống kỷ luật, sẵn sàng đối diện với mọi thử thách.

Hải Anh cùng cha đi thăm viếng Lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh

Bi kịch và nghị lực trong một mái nhà nhỏ

Sau khi lập gia đình, ông khao khát một mái ấm bình yên. Nhưng sóng gió liên tiếp ập đến. Hai người con lần lượt sinh ra với những khiếm khuyết bẩm sinh. Người con trai đầu phải trải qua nhiều ca mổ phức tạp và những năm dài điều trị tại bệnh viện. Đến lượt Hải Anh, chỉ ít ngày sau khi chào đời, đôi mắt nhỏ bé đã sưng vù và dần mất ánh sáng.

Gần 10 năm chạy chữa, cha mẹ dốc hết sức lực, của cải nhưng ánh sáng đã vĩnh viễn rời xa cô bé. Trong ánh mắt người cha, nỗi buồn in hằn nhưng ông không cho phép mình gục ngã. Ông lao vào mưu sinh, từ công việc rửa xe, phụ hồ, đến bất cứ việc gì có thể kiếm thêm đồng tiền để nuôi con, lo viện phí, sách vở. Có những hôm về muộn, áo quần dính dầu mỡ, người mệt nhoài, nhưng ông vẫn nắm chặt bàn tay con gái, bàn tay chai sần mà ấm áp.

Chia sẻ với PV Gia đình Việt Nam, Hải Anh tâm sự: “Tuổi thơ của tôi gắn với những ngày dài ốm đau và hành trình học hòa nhập không hề dễ dàng. Có lúc tôi tưởng chừng như tất cả đều chống lại mình: đôi mắt mờ dần, sức khỏe yếu, sự mặc cảm khi thấy bản thân khác biệt với bạn bè. Nhưng mỗi lần chùn bước, tôi lại nhớ đến hình ảnh cha đi làm về trong dáng người mệt mỏi, áo quần lấm bụi, giọng nói mệt mỏi mà vẫn gắng lo cho gia đình”.

Cô kể, khi đến tuổi đi học, cha mẹ gõ cửa nhiều ngôi trường gần nhà nhưng đều bị từ chối vì cô là trẻ khiếm thị. Không chấp nhận để con ở mãi trong bóng tối, năm 13 tuổi, cha tìm cách xin cho con gái theo học tại trường hòa nhập ở Hà Nội, cách nhà hơn 100km.

Ngày đầu tiên nhập học, cha cùng mẹ đưa con đi trong chuyến tàu đêm, lòng vừa hy vọng vừa lo lắng. Rời xa vòng tay cha mẹ, Hải Anh phải tự lập trong mọi việc, từ sinh hoạt đến học tập. Những khó khăn, mặc cảm ban đầu nhiều lần khiến cô muốn buông xuôi, nhưng hình ảnh cha lặng lẽ gánh vác, không một lời than vãn, đã trở thành nguồn động lực để cô kiên cường bước tiếp.

“Cha không dạy tôi bằng lý thuyết mà bằng hành động. Ông cho tôi thấy rằng, dù vất vả đến đâu, khi đã gánh vác trách nhiệm thì phải làm đến cùng”, Hải Anh chia sẻ

Nhờ nỗ lực bền bỉ, Hải Anh đã vượt qua nhiều rào cản, được tuyển thẳng vào Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn (ĐHQGHN). Ngày biết tin con gái đỗ đại học, người cha từng rưng rưng nói với hàng xóm: “Dù tuổi cao sức yếu, dù vợ chồng không có lương hưu, nhưng cũng phải cố làm thêm để lo cho con ăn học”.

Vũ Thị Hải Anh (áo dài đỏ) đoạt giải chuyên đề - Giải thưởng khối sinh viên đại học trong Cuộc thi viết "Cha và con gái" lần thứ 3

Bên cạnh học tập, Hải Anh tích cực tham gia các hoạt động xã hội, trở thành Phó Chủ nhiệm Mạng lưới Sinh viên Khiếm thị Việt Nam. Cô từng được vinh danh trong nhiều sự kiện, trong đó có buổi gặp gỡ 100 nhân vật việc tử tế với Chủ tịch nước. Những thành tích ấy là minh chứng cho hành trình nghị lực và niềm tin mà cha đã gieo vào con gái.

Hải Anh cho biết dù đạt nhiều kết quả, cha chưa bao giờ khen ngợi, chỉ nhắc lại lời dạy của Bác Hồ: “Càng thành công càng phải khiêm tốn, chớ có tự kiêu, tự đại”. Với Hải Anh, đó là bài học sâu sắc nhất của cha về sự kiên nhẫn, khiêm nhường và bền bỉ.

Người hùng trong trái tim con gái

Năm nay cha của Hải Anh 64 tuổi. Ông vừa vinh dự được trao Huân chương Chiến sĩ vẻ vang – phần thưởng ghi nhận những năm tháng cống hiến nơi quân ngũ. Đối với Hải Anh, cha không chỉ là người lính dũng cảm của Tổ quốc mà còn là “người hùng thầm lặng” của gia đình, người đã dạy cô cách sống tử tế, bản lĩnh, không bao giờ đầu hàng số phận.

“Tôi chưa từng nhìn thấy gương mặt cha nhưng cha mãi là ánh nắng ấm áp nhất trong đời tôi. Nhờ cha, tôi học được cách đứng dậy sau khó khăn, dám ước mơ và không bao giờ bỏ cuộc”, cô gái xúc động.

Từ câu chuyện của mình, Hải Anh nhắn gửi tới những người trẻ đang đối diện nghịch cảnh: “Cuộc sống không bao giờ bằng phẳng. Nhưng đừng quên rằng, gia đình luôn là nơi để trở về. Tình yêu cha mẹ có thể lặng thầm, không hoa mỹ nhưng sẽ tiếp thêm sức mạnh để bạn đứng dậy, đi tiếp. Chỉ cần giữ vững niềm tin và trân trọng điểm tựa gia đình, bạn sẽ vượt qua và vươn tới ước mơ”.

Câu chuyện của Vũ Thị Hải Anh và người cha cựu chiến binh không chỉ là lời tri ân tình phụ tử, mà còn là minh chứng cho sức mạnh của lòng nhân ái, sự kiên cường và giá trị bất biến của gia đình Việt Nam. Trong hành trình hội nhập hôm nay, khi mỗi cá nhân khao khát vươn ra biển lớn thì gia đình vẫn mãi là cội nguồn để trở về, nơi có ánh nắng yêu thương của cha nâng bước con đi tới bầu trời ước mơ.

Thùy Linh  
Ánh nắng yêu thương của cha và hành trình vươn tới ước mơ của cô gái khiếm thị
'Hãy gọi bác là ba, con nhé': Khi tình cha con vượt qua ranh giới huyết thống
Nhà Thơ Hồng Thanh Quang: 'Cuộc thi Cha và con gái giúp tôi giàu có thêm về tâm hồn'
“Giọng cha”: Thanh âm nâng bước trưởng thành của TS Nguyễn Thụy Anh
Nhà báo Đặng Diễm Quỳnh: Viết về cha là cách giữ lại ký ức cho mai sau
Hiệu trưởng HANU: “Con gái với cha là cả một bầu trời hoa lá, tặng cho cha miền hạnh phúc vô bờ”
Chiều 12/9 tổng kết và trao giải cuộc thi viết “Cha và con gái” lần thứ 3
Bố, bệnh Parkinson và quả cam bóc vỏ cho con gái
Bài toán của cha
Bố cũng là lần đầu làm bố
Trao giải cuộc thi viết “Cha và con gái” lần thứ 3 vào ngày 12/9
Gia hạn nhận bài dự thi Cuộc thi viết “Cha và con gái” đến ngày 15/8
Xem thêm