Kết hôn muộn và ít con: Lựa chọn của người trẻ hay thách thức của quốc gia?
Những năm gần đây, xã hội Việt Nam chứng kiến một chuyển biến rõ rệt: người trẻ kết hôn ngày càng muộn và xu hướng sinh ít con trở nên phổ biến. Đây không còn là câu chuyện riêng của các đô thị lớn, mà lan rộng trên phạm vi toàn quốc. Điều này đặt ra một vấn đề quan trọng: đó đơn thuần chỉ là lựa chọn mang tính cá nhân hay đã trở thành thách thức dài hạn đối với sự phát triển của đất nước?
Trước hết, cần hiểu rằng việc trì hoãn hôn nhân và thu hẹp quy mô gia đình không phải là sự thờ ơ với trách nhiệm xã hội, mà phần lớn bắt nguồn từ áp lực kinh tế và lối sống hiện đại. Với người trẻ, việc có một công việc ổn định, một mức thu nhập đủ nuôi bản thân và một chỗ ở phù hợp trở thành những điều kiện gần như bắt buộc trước khi họ nghĩ đến chuyện lập gia đình. Giá nhà cao, chi phí sinh hoạt đắt đỏ và nỗi lo về tài chính khiến nhiều người cảm thấy chưa đủ sẵn sàng bước vào hôn nhân, đặc biệt là việc sinh con — vốn đòi hỏi rất nhiều nguồn lực.

Mặt khác, hệ giá trị của giới trẻ cũng đang thay đổi. Không ít người mong muốn dành nhiều thời gian hơn cho việc phát triển bản thân, trải nghiệm cuộc sống và đạt được sự ổn định cảm xúc trước khi gắn bó với một mối quan hệ lâu dài. Họ nhìn hôn nhân dưới góc độ chủ động và lựa chọn, thay vì coi đó là một bước đi bắt buộc của đời người như trước đây. Tư duy mới này thể hiện sự trưởng thành của xã hội, khi cá nhân được tôn trọng và có quyền quyết định lộ trình hạnh phúc riêng.
Tuy nhiên, khi lựa chọn cá nhân trở thành một xu hướng chung, quốc gia phải đối diện với những hệ lụy đáng chú ý. Việt Nam đang bước vào giai đoạn già hóa dân số nhanh hơn dự kiến, trong khi tỷ lệ sinh giảm liên tục nhiều năm. Điều này dẫn tới nguy cơ thiếu hụt lực lượng lao động trong tương lai, khiến nền kinh tế có thể gặp khó khăn trong việc duy trì tốc độ tăng trưởng. Song song đó, gánh nặng an sinh xã hội sẽ ngày càng lớn khi số người cao tuổi tăng lên, đòi hỏi chi phí chăm sóc y tế, phúc lợi và hưu trí cao hơn nhiều lần so với hiện tại.
Một thách thức khác chính là chất lượng mối quan hệ gia đình và áp lực cho thế hệ sinh ra trong bối cảnh sinh ít con. Trẻ em trong gia đình một con có thể nhận được nhiều sự đầu tư hơn, nhưng cũng phải gánh vác sự kỳ vọng lớn từ cha mẹ. Xa hơn nữa, khi các gia đình chỉ có một con, gánh nặng chăm sóc cha mẹ già trong tương lai có thể trở thành tác động tâm lý không nhỏ cho thế hệ trẻ sau này.
Để giải quyết bài toán này, nhiều quốc gia trên thế giới đã áp dụng mạnh mẽ các chính sách khuyến khích sinh con như hỗ trợ tài chính trực tiếp, giảm thuế, ưu tiên mua nhà, hay xây dựng môi trường làm việc linh hoạt. Việt Nam đã bắt đầu theo đuổi các chính sách tương tự, nhưng mức độ hỗ trợ vẫn chưa đủ mạnh để tạo ra sự thay đổi rõ rệt. Điều quan trọng nhất là phải xây dựng môi trường sống an toàn, chi phí nuôi dạy con hợp lý, đồng thời tạo điều kiện để phụ nữ vừa có thể làm việc, vừa có thể làm mẹ mà không bị thiệt thòi. Khi những rào cản về kinh tế và xã hội được giảm bớt, người trẻ sẽ có nhiều động lực hơn để kết hôn và sinh con.
Nhìn tổng thể, kết hôn muộn và sinh ít con không phải là xu hướng có thể đảo ngược ngay lập tức. Nó là kết quả của sự thay đổi trong nhận thức, điều kiện kinh tế và môi trường xã hội. Nhưng bằng cách hài hòa giữa quyền lựa chọn cá nhân và chiến lược phát triển dân số quốc gia, Việt Nam hoàn toàn có thể tìm ra hướng đi phù hợp. Đây không chỉ là trách nhiệm của Nhà nước, mà còn là quá trình đòi hỏi sự chung tay của toàn xã hội để xây dựng một tương lai cân bằng, bền vững và tràn đầy hy vọng.

























