Bi hài chuyện yêu của những ông chồng "toan về già"
Tôi nghiệm ra rằng, không có tình dục, người ta có thể có nhiều thú vui khác như công việc, chăm sóc con cái, làm đẹp cho bản thân, giao lưu bè bạn…
Thời còn trẻ, chồng tôi có nhiều cách “gọi vợ lên giường” rất thú vị, hài hước và hấp dẫn như nháy mắt, dơ ngón tay cái ra khều về phía mình, gian manh nhìn vào những chỗ “trọng điểm” trên cơ thể vợ rồi cười đầy ẩn í… và cái quy ước ngầm bỗng hình thành từ bao giờ.

Thời còn trẻ, chồng tôi có nhiều cách “gọi vợ lên giường” rất thú vị, hài hước và hấp dẫn - Ảnh minh họa
Nhưng càng có tuổi, chồng tôi càng thụ động trong chuyện ấy. Khi tôi thắc mắc chuyện đó thì anh bảo, “anh cứ đòi nhỡ em không muốn thì sao”. Trong cuộc “yêu”, anh im lặng, không nói, không thở mạnh, không rên, chỉ như một cái máy, “xong việc” anh bắt đầu làm những việc anh yêu thích hàng ngày như đọc sách, xem ti vi hoặc ngủ.
Thời gian đầu, do chưa quen với thay đổi của chồng nên tôi rất hậm hực về thái độ khi “giao ban” nên sau cuộc yêu không có cảm giác hạnh phúc, thỏa mãn mà rất bực bội. Nhiều đêm tôi thầm lặng khóc một mình trong khi anh vô tư ngủ say.
-> 1001 chuyện những ông chồng bị "cấm vận"
Tôi đọc rất nhiều sách báo, tham khảo bạn bè để tìm ra giải pháp, nhưng không có gì khả thi hơn là phải thẳng thắn nói chuyện với nhau, câu chuyện mang tên “tình dục”. Bắt đâu bằng những câu hỏi sau khi giao ban: “Anh có thích không?”. “Anh có thấy thoải mái không?”. “Anh muốn chúng ta làm thế nào?”. “Có muốn yêu cách khác không?”. Nhưng tất cả mọi sự gợi ý của tôi đều rơi vào im lặng, hoặc một câu trả lời rất chung chung: “Được rồi, không thích thì làm làm gì mà phải hỏi”, hoặc vờ như không nghe thấy.
Tất nhiên anh là đàn ông, không thích thì đã không “làm”, còn tôi thì sao? Hay anh mặc định rằng, đã làm chuyện ấy, đương nhiên phải thích, nếu không sao tôi lại… chủ động.

Từ hôm đó, tôi không chủ động để “yêu” anh, anh cũng không đòi hỏi gì - Ảnh minh họa
Tôi không muốn nói nữa, cũng không cần phải tự gì ép bản thân mình. Từ hôm đó, tôi không chủ động để “yêu” anh, anh cũng không đòi hỏi gì. Một tháng, hai tháng trôi qua, thấy anh càng lầm lỳ ít nói hơn, trả lời cũng nhát gừng như thể đang giận dỗi. Tôi cũng chán nản đến mức không tha thiết gì nữa, quyết tâm quên chuyện “thâm cung bí sử” để tập trung làm việc, chăm sóc con cái. Đôi lúc bản năng của người phụ nữ cũng khiến tôi rất khó chịu, ham muốn nhưng rồi cố gắng để vượt qua, cho đến khi cảm xúc chai lỳ. Còn chồng tôi, mới ngoài 50 mà hình như đã quyết tâm “nghỉ hưu” luôn chuyện ấy rồi thì phải.
Tôi nghiệm ra rằng, không có tình dục, người ta có thể có nhiều thú vui khác như công việc, chăm sóc con cái, làm đẹp cho bản thân, giao lưu bè bạn… Tất nhiên bấy nhiêu đó chỉ đề khỏa lấp chứ không thể thay thế được một thứ tất yếu để làm nên hạnh phúc cho một cặp vợ chồng, đó là tâm hồn và thể xác. Vì thế, dù đã học cách chấp nhận nhưng sự trục trặc về chuyện ấy, chấp nhận cái cảm giác “xế chiều”.
Video: Hồ Ngọc Hà khoe quà của Kim Lý