Tôi muốn chia tay vì bạn gái suốt ngày tiêu tiền triệu đi "đu thần tượng"
Tôi biết, mỗi người đều có quyền theo đuổi đam mê của mình, nhưng mọi thứ đều có giới hạn.
Tôi năm nay 30 tuổi, làm kỹ sư công nghệ ở một công ty lớn. Thu nhập của tôi ổn, đủ để sống thoải mái và tiết kiệm một phần cho tương lai.
Người yêu tôi tên Thư, ít hơn tôi 7 tuổi. Cô ấy rất tươi mới và xinh xắn. Thư có sở thích đi xem các đại nhạc hội, từ những đêm nhạc của sao quốc tế đến những chương trình của nghệ sĩ trong nước.
Tôi bị cuốn hút bởi sự nhiệt huyết và năng lượng của em. Ở tuổi 23, em sống hết mình, thích trải nghiệm và luôn biết cách khiến bản thân nổi bật. Nhưng càng ngày, tôi càng nhận ra, chúng tôi có quá nhiều điểm khác biệt.
Ban đầu, tôi cũng hào hứng theo em đến các chương trình âm nhạc. Tôi mua vé VIP, sẵn sàng xếp hàng cùng em từ sớm, cổ vũ nhiệt tình và tận hưởng không khí náo nhiệt.
Nhưng niềm vui ấy chỉ kéo dài khoảng một năm. Sau nhiều lần tham gia cùng sở thích của người yêu, tôi bắt đầu cảm thấy mệt mỏi. Thời gian chờ đợi, sự ồn ào, đông đúc và cả những khoản tiền không nhỏ để mua vé khiến tôi đắn đo.
Làm kỹ sư công nghệ, tôi quen với những con số rõ ràng và mục tiêu cụ thể. Việc chi hàng triệu đồng chỉ để xem một đêm nhạc không mang lại cho tôi sự hứng khởi nữa.
Buổi đại nhạc hội đình đám gần đây, tôi từ chối đi cùng em. Lúc đầu, tôi nói rằng, mình bận công việc. Em không giận, còn động viên tôi làm việc chăm chỉ. Tôi vẫn mua vé cho em, còn tôi ở nhà. Tôi nghĩ rằng, em sẽ buồn nhưng hóa ra, em hoàn toàn không để tâm.
Em vẫn vui vẻ tham gia buổi biểu diễn một mình hoặc cùng bạn bè. Em đăng hình đi xem biểu diễn lên mạng xã hội, trang điểm rạng rỡ, mặc đồ gợi cảm mà không hề nhắc gì đến tôi. Tôi cảm thấy vô cùng hụt hẫng và khó chịu trong lòng.
Em không hỏi tôi lý do tại sao không muốn đi nữa, cũng không chia sẻ cảm xúc gì. Với em, miễn là em được đến gặp thần tượng, mọi thứ khác đều không quan trọng.
Thu nhập của tôi thuộc loại khá, nhưng chi phí cho các buổi biểu diễn của em ngày càng nhiều. Có những lần, em muốn xem cả hai đêm của cùng một nghệ sĩ, tôi đành phải cắn răng mua vé.
Em thường chọn vé hạng cao nhất, vì muốn gần thần tượng. Đôi khi, em còn mua thêm quà lưu niệm hay áo phông đắt tiền ở chương trình.
Tôi không phải người ki bo. Nhưng khi tổng kết lại, tôi nhận ra số tiền chi cho sở thích này của bạn gái không hề nhỏ. Tôi từng gợi ý em nên tiết kiệm hoặc chọn những chương trình thực sự đặc biệt, nhưng em không đồng ý. "Tiền kiếm là để tận hưởng, anh cứ lo xa làm gì?", người yêu tôi dỗi và nói như vậy.
Câu nói ấy khiến tôi chạnh lòng. Tôi làm việc chăm chỉ không chỉ để sống tốt ở hiện tại, mà còn chuẩn bị cho tương lai. Tôi mơ về một ngôi nhà, những chuyến du lịch cùng gia đình nhỏ của mình và một cuộc sống ổn định. Nhưng dường như với em, tương lai là điều gì đó rất xa vời.
Sự khác biệt trong suy nghĩ của chúng tôi ngày càng lớn. Tôi yêu em, nhưng tôi không biết làm sao để thay đổi em. Em vẫn hồn nhiên, vui vẻ, em vẫn coi như mối quan hệ của chúng tôi chẳng có vấn đề gì.
Có lần, tôi thử nói chuyện nghiêm túc. Tôi nói rằng, tôi cảm thấy áp lực khi phải chi quá nhiều cho sở thích của em. Em không giận, nhưng chỉ cười và bảo: "Thì anh cứ để em tự lo, em cũng có thể mua vé mà".
Câu trả lời đó khiến tôi buồn hơn. Không phải tôi không muốn chi tiền cho em, tôi mong em hiểu rằng, tình yêu không phải chỉ là việc người này đáp ứng đòi hỏi của người kia. Tôi muốn chúng tôi cùng nhau xây dựng mối quan hệ bền vững, chứ không phải là sự hy sinh từ một phía.
Gần đây, tôi bắt đầu tự hỏi: Liệu mình có thể tiếp tục mối quan hệ này hay không? Nếu em không thay đổi, tôi sợ rằng, chúng tôi sẽ chẳng thể đi xa.
Tôi không trách em. Bởi tôi hiểu, em vẫn còn trẻ, chưa có nhiều trải nghiệm và suy nghĩ về tương lai như tôi. Tôi cũng không thể ép em sống theo cách của tôi được.