13 năm dạy những đứa trẻ “đặc biệt” làm điều bình thường
Cùng làm nghề giáo nhưng thay vì dạy dỗ những học trò với nhiều thành tích, 13 năm nay cô Thủy hàng ngày đến lớp để dạy học trò làm những điều bình thường như bao người.
Nghề giáo được gọi là nghề đặc biệt vì thế người làm nghề không đơn giản chỉ mặc đẹp trên bục giảng trong những bộ sơ mi hay tà áo dài thướt tha mà hơn hết phải cần tình yêu thương thực sự đối với học trò.
Thấm nhuần tính chất quan trọng của nghề giáo, 13 năm qua cô giáo Phan Thị Thanh Thủy đã trọn hiến tuổi xuân của mình cho việc dạy dỗ những đứa trẻ đặc biệt.
Cô Phan Thị Thanh Thủy suốt 13 năm dành trọn tình yêu thương cho những đứa trẻ đặc biệt
Tốt nghiệp ngành du lịch trường Cao đẳng Du lịch Thừa Thiên Huế, chị Phan Thị Thanh Thủy (1982) đã quyết định về làm tình nguyện viên ở trường chuyên biệt tương lai Huế từ năm 2003.
Tại đây, nhìn thấy sự quan tâm của thầy cô đối với những học trò đặc biệt, không biết từ lúc nào chị đã cam tâm tình nguyện gắn bó cuộc đời mình bên những đứa trẻ tự kỷ.
Lần đầu tiếp xúc những đứa trẻ đặc biệt chị Thủy đã phải học hỏi, trau dồi những kiến thức, kỹ năng mới mà chị chưa được học trên giảng đường. May mắn nhờ sự giúp đỡ tận tình của các thầy cô ở trường chuyên biệt Tương Lai Huế nên vào năm 2009 chị đã bắt đầu dạy những đứa trẻ đầu tiên.
Để đáp ứng các yêu cầu, tiêu chuẩn dạy trẻ, chi Thủy đã học thêm nhiều chứng chỉ đặc biệt, nghiệp vụ cần thiết. Sau khi hoàn thành, năm 2019 chị Thủy đã đứng ra thành lậpTrung tâm trợ giúp xã hội An Tuệ ở phường Phú Thượng, thành phố Huế, tỉnh Thừa Thiên Huế.
Nghề dạy học vốn mang những đặc thù, với trẻ tự kỷ người giáo viên lại cần nhiều hơn những nét khác biệt và đặc thù trong giảng dạy. Nói về công việc của mình, cô Thủy chia sẻ, các em có hội chứng tự kỷ sẽ có những đặc điểm riêng không giống ai. Nếu muốn gắn bó với nghề ngoài việc phải nắm chuyên môn tốt thì sự nhiệt huyết, chân thành và kiên nhẫn là điều không thể thiếu. Bởi nếu không có lòng kiên nhẫn và tình thương yêu thật sự thì rất khó để làm công việc này.
Ngoài những lần phải “vật lộn” với chính học sinh của mình để tránh bị thương, nữ giáo viên này cũng không ít lần được sống trong hạnh phúc đến rơi nước mắt khi chứng kiến học trò của mình làm được những điều quá đỗi bình thường như ngồi ghế, khoanh tay, đọc số đếm...
Với một giáo viên nữ việc dạy trẻ bình thường đã vất vả, các cô giáo dạy trẻ tự kỷ không chỉ có khó khăn mà còn muôn vàn áp lực.
“Sợ nhất là những em đã lớn tuổi, khi đó các em có sức khỏe nên việc cô bị tấn công rất dễ xảy ra. Có lần, mình bị một cậu bé 10 tuổi vật ngã xuống nhà, không biết làm sao thể thoát ra được. Nhiều cô khác thấy vậy phải chạy tới ứng cứu nhưng chẳng dễ gì, ai cũng bị trầy xước hết”, cô Thủy kể.
Muốn dạy trẻ tự kỷ thì phải có lòng kiên nhẫn và tình yêu thương thật sự
Ấy vậy mà người phụ nữ đó đã có đến 13 năm gắn bó với nghề dạy trẻ tự kỷ. Cô Thủy không giấu cảm xúc khi cho biết, công việc nhiều áp lực nên nhiều lúc không tránh khỏi mệt mỏi và stress nhưng mỗi ngày qua đi, nhìn thấy học sinh tiến bộ là lại có thêm động lực để gắn bó với nghề.
“Thật hạnh phúc khi thấy học sinh của mình làm được những điều đơn giản như ngồi yên vào ghế 5 - 10 phút, bật ra những ngôn ngữ nói đầu tiên hay tự cầm muỗng xúc cơm ăn..., đó là niềm vui tuy giản đơn nhưng mang lại rất nhiều ý nghĩa", cô Thủy nói.
Hơn 13 năm trong nghề với bao nhiêu kỷ niệm, cô Thủy cũng có nhiều nỗi niềm mà chỉ những ai đã từng trải qua nghề dạy trẻ tự kỷ mới thực sự thấu hiểu. Nhìn những món quà, lẵng hoa... hay chí ít là lời chúc mừng ngày lễ 20/11 mà đồng nghiệp mình nhận được, cô Thủy cười: “Rồi cũng quen cả thôi".
Ấy thế nhưng vẫn có những nồi buồn từ sâu thẳm mà cô Thủy cùng các đồng nghiệp ở Trung tâm trợ giúp xã hội An Tuệ chỉ biết động viên nhau. Học trò của họ là những đứa trẻ đặc biệt nên ngày lễ với họ cũng là những cảm nhận rất đặc biệt. Nữ giáo viên này vẫn đùa với đồng nghiệp “bọn mình là người lái đò thầm lặng”.
Ngoài những buổi học ở Trung tâm, các em còn được tham gia các buổi học ngoại khóa và nhiều kỹ năng sống khác
Hiện Trung tâm An Tuệ đang dạy cho hơn 30 em chia thành 3 lớp, trong đó đa số các em không có khả năng hòa nhập. Các cháu sẽ được học theo giờ cá nhân (1 cô – 1 trò) và các giờ hoạt động chung của nhóm. Ngoài những buổi học ở Trung tâm, cô Thủy và các thành viên cũng thường xuyên tổ chức các buổi giả ngoại và hướng dẫn cho các em học thêm nhiều kĩ năng sống khác.
Chia sẽ thêm về việc dạy trẻ tự kỷ, cô Thủy bày tỏ, mặc dù cơ sở vật chất còn khó khăn nhưng với lòng yêu nghề, đội ngũ giáo viên của trung tâm luôn nỗ lực, tận tâm đồng hành cùng các cháu. Mong mỏi nhất của các thầy cô là nhận được sự phối hợp, đồng hành từ gia đình để giúp trẻ tiến bộ nhanh.