Vợ chồng tôi cãi nhau nảy lửa vì chuyện nghỉ hè của con
Nghỉ hè của con đang trở thành một cuộc chiến không hồi kết giữa tôi và vợ.
Tôi và vợ luôn có những quan điểm trái ngược nhau về cách nuôi dạy con cái. Tôi luôn cho rằng, con nên có một mùa hè trọn vẹn để vui chơi, khám phá và học hỏi từ cuộc sống xung quanh. Còn vợ tôi lại muốn con dành thời gian này để học thêm, chuẩn bị cho năm học mới.
Con tôi vừa học xong lớp 1, vẫn còn quá nhỏ để chịu nhiều áp lực học hành. Hơn nữa, tôi cũng muốn bé thích nghi dần sau khi chuyển từ mẫu giáo lên tiểu học.
Tôi luôn nhớ những ngày hè khi còn nhỏ, tôi có thể chạy nhảy ngoài đồng, câu cá, thả diều và vui đùa cùng các bạn. Tôi muốn con trai cũng có những kỷ niệm đẹp như thế. Tôi đề xuất đưa con về quê chơi với ông bà nội, nơi có không gian rộng rãi và thoáng đãng để con có thể tha hồ khám phá.
Ngược lại, vợ tôi lo lắng cho việc học của con. Cô ấy cho rằng, nghỉ hè không phải là lúc chơi bời mà là cơ hội để con củng cố kiến thức và chuẩn bị cho năm học mới.
Vợ tôi không muốn con tụt lại phía sau bạn bè. Cô ấy đã đăng ký cho con lớp toán và tiếng Anh nâng cao ngay sau khi con kết thúc năm học.
Những cuộc tranh cãi này không chỉ làm tổn thương cả hai mà còn ảnh hưởng đến con trai tôi. Thằng bé buồn bã và lo lắng mỗi khi thấy bố mẹ cãi nhau. (Ảnh minh họa)
Những cuộc tranh luận nảy lửa về việc tôi thích con nghỉ ngơi, vợ muốn con đi học diễn ra thường xuyên. Vợ tôi luôn cho rằng, nếu con không học thêm, con không thể cạnh tranh với bạn bè.
Tôi thì khác, tôi luôn muốn con có tuổi thơ đúng nghĩa và phát triển toàn diện. Con cần những trải nghiệm thực tế chứ không phải chỉ là kiến thức từ sách vở. Vợ tôi trách tôi lúc nào cũng cho con thoải mái, không nghĩ đến tương lai của con.
Những cuộc tranh cãi này không chỉ làm tổn thương cả hai mà còn ảnh hưởng đến con trai tôi. Thằng bé buồn bã và lo lắng mỗi khi thấy bố mẹ cãi nhau.
Tôi nhận ra việc hai vợ chồng tôi mâu thuẫn không chỉ làm tổn thương con mà còn ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình. Tôi bắt đầu nghĩ đến việc tìm kiếm một sự thỏa hiệp, điều mà tôi và vợ đều có thể cảm thấy hài lòng và quan trọng nhất là con sẽ được tận hưởng một mùa hè vui vẻ, ý nghĩa.
Tôi đề nghị với vợ một giải pháp trung dung. Chúng tôi có thể để con về quê với ông bà trong nửa đầu mùa hè và nửa sau sẽ dành cho việc học thêm. Như vậy, con vừa có thể vui chơi thoải mái, vừa không bị lỡ dở việc học.
Vợ tôi nhất định không chịu thỏa hiệp. Cô ấy cho rằng, con cần phải học ngay từ đầu hè để không bị lỡ nhịp. Vợ tôi không muốn con mình tụt lại phía sau.
Tôi rất bực khi nghĩ rằng, vợ tôi đang biến con thành một cái máy học. Chúng tôi tranh cãi gay gắt đến nỗi con trai nhiều lần sợ bật khóc. Nhưng vợ tôi vẫn giữ vững lập trường, cô ấy nhất quyết bắt con phải đi học ngay.
Con trai tôi từ hôm nghỉ hè không có ngày nghỉ, thậm chí còn phải học bơi, học vẽ vào cuối tuần. Vì con có nghe ngóng là hè sẽ được về ông bà nội chơi, con rất háo hức.
Giờ tôi không biết phải nói sao cho con đỡ buồn. Tôi cũng không đủ lý lẽ để có thể khuyên vợ cân đối việc học hành, nghỉ ngơi của con vì tôi từng khiến cả con và vợ điêu đứng khi không cho con học tiền tiểu học. Con tôi đã rất vất vả, sợ hãi khi các bạn trong lớp đều đã biết viết mà con chưa được học.
-->>Nghỉ hè của trẻ thành phố: Hết bị "kẹp nách" lên cơ quan lại vùi đầu học thêm