Phụ nữ và quyền được “ế”
Có những người phụ nữ yêu chính bản thân mình, thế nên họ mới muốn kéo dài sự độc thân một chút để được tự do làm những gì mình thích.
Chỉ là “ế” thôi mà, có đáng sợ đến vậy không?
Trước mặt đứa con gái bốn tuổi, bạn tôi bảo con gái không cần phải giỏi giang, thông minh, chỉ cần xinh đẹp là đủ. Giỏi giang quá thì sẽ dễ bị gánh lên người cái “ế” suốt đời.
Ai cũng có quyền được quyết định những việc mình làm, lựa chọn những thứ khiến mình vui, tại sao phụ nữ không thể cho mình quyền được “ế” chỉ vì mình muốn thế?
Phụ nữ "ế" không thực sự đáng sợ, đấy là lựa chọn táo bạo, giúp họ được làm nhiều điều mình thích, khiến mình vui (Ảnh minh họa)
-> Không đưa tiền cho chồng tiêu, mẹ chồng bực mình tính tiền trông cháu nội
Phụ nữ đến tuổi ba mươi là đã bắt đầu phải nghe đến mòn tai từ trong nhà ra ngoài ngõ, từ làng trên đến xóm dưới, từ người thân đến người lạ gièm pha. Lấy chồng đi! Bao giờ lấy chồng? Tại sao không lấy chồng? Chẳng có một ai chịu chấp nhận rằng, cô ấy chưa kết hôn bởi vì cô ấy không muốn thế. Mọi định kiến cứ đổ lên đầu cô ấy, tuổi này chưa kết hôn, hẳn vì không ai thèm lấy. Tại sao phụ nữ không thể cho mình quyền được “ế”, được sống độc thân?
Nhiều người, tuy là thân xác phụ nữ mềm yếu nhưng ý chí lại sắt đá. Cô ấy muốn chứng tỏ bản thân, muốn lập nghiệp, muốn đạt được sự nghiệp, thế nên dành hết mọi tâm sức để nỗ lực. Cô ấy hiểu rằng, nếu như kết hôn, trách nhiệm của một người vợ, một người con dâu, một người mẹ sẽ cản bước mình. Cô ấy chọn kết hôn chậm một chút để phấn đấu cho sự nghiệp vững chắc, có tài chính tốt để đảm bảo cho cuộc sống hôn nhân không quá cực nhọc vì cơm, áo, gạo tiền. Những đứa con ra đời không phải chịu cảnh thiếu thốn, gia đình chồng không coi thường. Lẽ nào không được?
Phụ nữ sinh ra với thiên chức và bản năng chăm sóc người khác. Nhưng không phải ai cũng được như vậy. Có nhiều người phụ nữ không hề tự tin vào bản thân mình rằng họ có thể làm vợ, làm mẹ tốt. Họ lúng túng trong việc nội trợ, khó dịu dàng, thiếu kiên nhẫn, không khéo léo trong ứng xử. Họ sợ mình không thể trở thành một nàng dâu được mẹ chồng yêu quý, sợ bị gièm pha vì không chăm sóc nổi chồng, con. Họ rối trí vì những mớ bòng bong mà mọi phụ nữ phải gánh. Khi chưa sẵn sàng, họ không thể cứ ở vậy được sao?
Phụ nữ, vốn dĩ yếu mềm và nhiều tổn thương. Không phải ai cũng may mắn có được những cuộc tình êm đẹp. Có biết bao người đã bị người đàn ông mình yêu thương rất mực phụ bạc. Biết bao nhiêu người phải chứng kiến mẹ mình, chị mình, bạn thân mình, người quen của mình bị hôn nhân làm cho khốn khổ khiến họ mất lòng tin dẫn đến họ hoảng sợ. Họ không cảm thấy an toàn khi bên một ai đó để nghĩ tới chuyện gắn bó. Sẽ ra sao nếu dừng chân ở một bến đỗ mà cứ phải nơm nớp lo sợ bị phản bội, sợ không giữ được tình yêu? Liệu sống trong bất an thì có hạnh phúc hơn độc thân không?
Kéo dài tuổi độc thân để... yêu bản thân
Có những người phụ nữ yêu chính bản thân mình, thế nên họ mới muốn kéo dài sự độc thân một chút để được tự do làm những gì mình thích. Được biếng lười dậy muộn, được đi du lịch khi muốn, được thoải mái gặp gỡ bạn bè, theo đuổi những đam mê. Họ muốn bản thân mình có nhiều những cơ hội, những trải nghiệm để khi kết hôn rồi, họ sẽ không bao giờ phải tiếc nuối tuổi thanh xuân của mình nữa, họ sẽ làm vợ, làm mẹ một cách hạnh phúc hoàn toàn, như vậy là sai sao?
Đau khổ lớn nhất trong cuộc đời này không phải là không có ai yêu mà là yêu nhầm người. Kết hôn nhầm người còn đáng sợ hơn rất nhiều. Chẳng phải là sẽ cô đơn lắm sao nếu như ăn cùng mâm, ngủ cùng giường với một người nhưng không đồng điệu về tâm hồn, không thể nói chuyện xa hơn những câu vụn vặt thường ngày? Chẳng phải sẽ rất đau đớn ư nếu như người chúng ta kết hôn lại không hề giống như người mà chúng ta đã vội vàng tìm hiểu? Sẽ ra sao nếu chúng ta kết hôn với một người chỉ vì sợ cô đơn, sợ tuổi tác, sợ đàm tiếu hay vì muốn có con? Sẽ ra sao nếu chúng ta bên một người để lãng quên người yêu cũ nhưng có cố gắng mãi cũng không thể yêu người bên cạnh mà hình bóng người xưa cứ gợi lại mãi trong lòng.
Con người sinh ra, ai cũng đều sẽ đến lúc cần một bến đỗ, dù là đàn ông hay phụ nữ. Kết hôn là việc trọng đại của một đời người, không thể vội vàng, càng không thể để ai quyết định thay. Với người này, hôn nhân có thể là hạnh phúc, nhưng với người kia, hôn nhân lại là gánh nặng. Nếu như phụ nữ không muốn kết hôn mà yêu sự độc thân của mình, thì hãy cứ để cho họ quyền được “ế”.