Tôi đang phải nhắm mắt làm ngơ, coi như không thấy chồng bên người phụ nữ khác
Tôi dự định nếu anh đề nghị ly hôn thì tôi sẽ đồng ý và nhận quyền nuôi con. Còn nếu anh không lên tiếng trước thì tôi cũng im lặng.
2 tháng gần đây chồng tôi đòi ngủ riêng, lý do là anh cần không gian yên tĩnh để suy nghĩ 1 vài điều. Tôi biết anh đang nghĩ gì, anh đang nghĩ có nên ly hôn không? Những điều được và mất sau khi ly hôn. Cuộc hôn nhân của chúng tôi đến ngõ cụt rồi, vì sự xuất hiện của người thứ 3.
Chúng tôi đã có 8 năm bên nhau, 2 đứa con 1 đứa tiểu học, 1 đứa gần 2 tuổi, thế nhưng chẳng bằng người mà anh đang yêu 5 tháng nay. Tôi nghĩ chuyện này lỗi 1 phần nhỏ do cô gái đó, biết anh đã có gia đình mà vẫn sấn sổ lao vào, còn phần lớn lỗi là ở chồng tôi và ở tôi. Ở chồng tôi thích sự mới mẻ, ích kỷ, chỉ biết sống cho bản thân, còn ở tôi do không chịu thay đổi.
Thực ra, phụ nữ mà, cứ bận con nhỏ rồi sẽ không thể dành toàn thời gian chăm sóc chu đáo cho chồng được. Thử hỏi ban ngày đi làm, buổi tối về lo cho 2 con, đến 11 giờ đêm khi các con đã đi ngủ thì người mẹ cũng mệt phờ người rồi thì lấy sức đâu mà chiều chồng.
Nếu người chồng có tình có nghĩa, sẽ thấu hiểu và thông cảm cho vợ, sẽ giúp đỡ vợ chăm con, ân cần chiều lại vợ. Còn nếu người chồng ích kỷ sẽ lấy đó làm lý do đi tìm người phụ nữ khác rảnh rỗi hơn để chiều mình, chăm chút cho mình, dịu dàng rót mật vào tai mình.
Tôi không tiếc nuối anh, cũng không tiếc nuối cuộc hôn nhân này. (Ảnh minh họa)
Chồng tôi là loại đàn ông ích kỷ đó, anh luôn cằn nhằn về tôi, nào là: "Sao em không mặc váy ngủ, em mặc quần áo thế này chẳng hấp dẫn gì cả", tôi đáp: "Vì em bận con nhỏ, em còn phải vén áo cho con bú, mặc váy không tiện". Hay là "Sao em không dành thời gian nhiều hơn cho anh, lúc nào cũng chỉ biết con, con. Em gửi con về nhà ngoại 1 tháng đi". Tôi đáp: "Con còn bé mà, em chỉ có thể gửi đứa lớn về chơi với ông bà vài ngày thôi. Bố mẹ em cũng bận, đâu thể theo sát cháu được".
Và thời gian sau, anh có mối quan hệ khác, biết chuyện này tôi không bất ngờ. Tôi quá hiểu tính anh. Anh chỉ thích được quan tâm, chiều chuộng, người như anh không nên làm bố, thế mà tôi đã sinh cho anh 2 đứa con đáng yêu.
Tôi không tiếc nuối anh, cũng không tiếc nuối cuộc hôn nhân này, nhưng 2 đứa con tôi sẽ thiệt thòi khi không được ở cạnh bố. Cho nên tôi vẫn im lặng. Tôi dự định nếu anh đề nghị ly hôn thì tôi sẽ đồng ý và nhận quyền nuôi con. Còn nếu anh không lên tiếng trước thì tôi cũng im lặng coi như không biết để giữ lại gia đình cho con. Tôi làm như thế đúng hay sai hả mọi người?