Người làm báo cần lắm sự cảm thông của người bạn đời

Nghề báo có hàng ngàn vạn khó khăn, thậm chí đối mặt với hiểm nguy. Nhưng đã dấn thân vào nghề ai cũng đã sẵn sàng tư thế cho mình vượt qua những cửa ải khó khăn nhất.

Nhưng có lẽ, khó khăn trong nghề báo còn có một cửa ải khác mà không phải ai cũng vượt qua, đó là cửa ải gia đình. Trước hết, làm nghề báo, phải được người bạn đời cảm thông.

Muốn nuôi dưỡng đam mê và cống hiến lửa nghề cho xã hội, cộng đồng, những người làm báo cần lắm sự cảm thông của gia đình (Ảnh minh họa)

-> “Khi vợ là tay, là chân, nếu mất cô ấy thì sẽ rất đau”

Một nữ nhà báo tên Thu ở Hà Nội kể lại, trước dây khi yêu nhau, chị và chồng rất tâm đầu ý hợp, anh chẳng bao giờ ghen tuông. Thế mà khi lấy nhau, anh lại sinh ra ghen bóng ghen gió. Chị là phóng viên văn hóa nên hay phải đi dự sự kiện vào buổi tối. Thấy chị trang điểm, diện váy áo, anh bực mình bóng gió: “Lại đi tác nghiệp ban đêm đấy à?”. Chị nhiều lúc tự ái nhưng vì công việc nên đành ngọt nhạt bảo đi một tí thì về. Nhưng có lần sự kiện tổ chức đến tận nửa đêm mới xong, khi chị về đến nhà gọi anh ra mở cửa, mặt anh hầm hầm, chị hỏi cũng không nói, chỉ đóng cửa cái rầm rồi quay vào nhà ngủ tiếp. Bộ mặt của chồng khiến chị đã mệt càng thêm mệt. Để không bị chồng giận, ngoài công việc Thu phải cố gồng mình lên để lo chu toàn việc nhà cửa, con cái, kiêm cái nhiệm vụ bất đắc dĩ là “nịnh” chồng mọi nơi mọi lúc.

Là phóng viên mảng pháp luật, anh Quân lại bị vợ nghi ngờ bị chồng cắm sừng. Nhiều lúc đang lăn lộn để điều tra thì tin nhắn của vợ cứ tít tít liên tục, mà câu nào cũng “xóc như xóc óc” khiến anh vô cùng căng thẳng, áp lực. Không kịp trả lời thì vợ anh nghi ngờ đang “trong vùng phủ chăn” với ai đó, có thể gây chiến tranh lạnh cả tuần, anh lại năn nỉ giải thích hết nước hết cái mới chịu bỏ qua. Anh Quân vắng mặt thường xuyên cho nên mỗi lần ông bà ngoại sang thăm cháu lại vào hùa theo con gái, bóng gió anh là kẻ vô trách nhiệm với gia đình, đi biền biệt để vợ con tự ở nhà xoay vần với nhau.

Đằng sau niềm tự hào của gia đình và sự ngưỡng mộ của bạn bè, những người làm báo luôn phải miệt mài lao động để có thông tin thời sự, chính xác đến với công chúng. Đặc biệt, đối với những người làm báo không có chuẩn mực về thời gian, thường xuyên phải làm việc từ sáng đến tận đêm khuya, nhiều người còn không có cả thứ 7, chủ nhật. Thời gian của những người làm báo không giống với thời gian làm việc của nhân viên văn phòng. Có những người cha, người mẹ không thể đưa con đi học hay trò chuyện cùng con vì phải đi sớm, về khuya. Cũng có người thật ít bữa ăn bên gia đình vì không kịp về đúng lúc. Không chỉ có vậy, áp lực về thời gian, thông tin cũng khiến cho những người làm báo luôn phải căng thẳng. Đeo bám vấn đề khiến phóng viên không có khái niệm ngày nghỉ.

Chẳng thể kể hết những gian truân với những người làm báo. Thế nhưng, đã “mang lấy nghiệp vào thân” thì dù có chọn lại, cuối cùng, hầu hết vẫn chọn làm báo với tất cả đam mê. Bởi thế, muốn nuôi dưỡng đam mê này và cống hiến lửa nghề cho xã hội, cộng đồng, những người làm báo cần lắm sự cảm thông từ người bạn đời. Bởi chỉ có chỗ dựa vững chắc ấy mới có thể giúp người làm báo vững vàng bước tiếp.

Video Thầy giáo cầu hôn nữ sinh