Mỗi lần lời qua tiếng lại mẹ chồng lại muốn chúng tôi thử ly hôn
Cứ mỗi lần tôi và mẹ chồng lời qua tiếng lại là bà lại bắt tôi để con lại và đuổi tôi ra khỏi nhà dù tôi và anh không xảy ra chuyện gì và con còn nhỏ.
Chúng tôi đã lấy nhau được 2 năm. Hồi đầu chúng tôi bị bố mẹ hai bên phản đối ghê lắm nhưng chúng tôi vẫn quyết lấy nhau. Nhà chồng tôi ở nông thôn, kinh tế cũng không khá giả cho lắm, tuy vậy cả hai chúng tôi đều kiên định mối nhân duyên này, hơn nữa lúc đó tôi cũng đang mang thai, vì không muốn bỏ đi cái thai này nên hai nhà đành miễn cưỡng đồng ý cho chúng tôi lấy nhau.
Hồi mới yêu nhau anh bảo tôi: “Sau này dù xảy ra chuyện gì chúng ta cũng sẽ luôn ở bên nhau”. Hồi đó, trong giấc mơ của tôi luôn hiện hữu hình ảnh của anh, thật sự tôi rất yêu anh. Mặc dù biết mình không phải là một cô gái xinh đẹp nhưng anh vẫn luôn khen tôi: “Em là một cô gái dịu dàng, thông minh, anh rất vui khi được ở bên em”.
Những ngày đầu, chúng tôi sống chung cùng mẹ anh. Cuộc sống tuy có vất vả đôi chút song ai nấy cũng đều rất vui vẻ, cho đến ngày đứa trẻ ra đời. Quan hệ giữa tôi và mẹ chồng ngày càng trở nên tồi tệ. Mẹ chồng tôi là một người phụ nữ “độc quyền”, bà luôn muốn thâu tóm mọi việc trong nhà, muốn “khống chế” tất cả các thành viên trong gia đình. Tính tôi thì lại thẳng, không để bụng điều gì, chỉ muốn mọi người trong nhà cùng nhau vui vẻ chung sống, thế nhưng mọi việc không phải lúc nào cũng chiều theo lòng người.
Mỗi lần lời qua tiếng lại mẹ chồng lại muốn chúng tôi thử ly hôn (Ảnh minh họa)
Từ ngày đẻ con ra đến giờ, mọi việc chăm con đều do một tay tôi lo liệu, còn bà hễ động chân động tay việc gì là lại nói ra nói vào rồi nổi cáu vô cớ với tôi.
Bà năm nay mới 50 tuổi, ngày nào bà cũng tô son trát phấn thật đậm, thấy hàng xóm khen bà già rồi mà vẫn trẻ như con gái, trong lòng bà hãnh diện lắm. Chưa bao giờ bà thay tã cho cháu được một lần, thôi thì cũng không sao, rốt cuộc thì đó cũng là con do tôi đẻ ra, nhưng thực sự tôi không thể chịu nổi cuộc sống mất tự do này. Chán thì chán vậy nhưng tôi chẳng bao giờ dám kêu ca, bởi dù sao bà cũng là mẹ của chồng tôi, vì sự đoàn kết trong gia đình, tôi đành nhẫn nhịn.
Cách đây ít lâu, tôi và bà đã to tiếng với nhau, thực ra việc cũng không có gì nghiêm trọng lắm, nhưng mỗi lần to tiếng là bà lại bắt tôi để con lại và đi ra khỏi nhà, tôi tức lắm. Lúc đó, những lời chúng tôi nói ra đều rất khó nghe, bà bảo: “Nếu không thể tiếp tục được nữa thì chúng mày thử ly hôn đi, ly hôn bây giờ đâu phải chuyện mất mặt gì”. Nghe xong tôi giận lắm, giờ con thì nhỏ, vợ chồng ly hôn, con cái sẽ ra sao? Hơn nữa, mặc dù quan hệ giữa tôi với bà không tốt nhưng tình cảm vợ chồng tôi vẫn luôn tốt đẹp. Từ ngày lấy nhau đến giờ, chưa bao giờ tôi có ý định sẽ ly hôn, càng không nghĩ đến chuyện thử ly hôn. Thật là không thể hiểu nổi.
-> Tôi hạnh phúc nhờ có mẹ chồng!
Tôi đem chuyện kể lại cho anh nghe. Nghe xong, anh một mặt động viên, an ủi để tôi bớt giận, một mặt lựa lời khuyên mẹ về quê ở với cô chú Ba một thời gian, đợi anh thu xếp ổn thỏa mọi việc rồi lại đón bà lên. Tôi biết đây chỉ là giải pháp tạm thời, song có lẽ đó là biện pháp “cấp cứu” duy nhất để “hạ hỏa” cơn giận của hai người phụ nữ. Tuy vậy, cho dù xảy ra chuyện gì thì chúng tôi vẫn quyết không “thử ly hôn” như mong muốn của bà đâu.
Video: Ca sĩ Thu Thủy kể về cuộc hôn nhân tan vỡ